Nhóm nghiên cứu tại Mỹ vừa công bố kết quả nghiên cứu về tác động của virus Zika lên quá trình phát triển của những trẻ bị phơi nhiễm trước khi chào đời.
Trẻ em tiếp xúc với virus Zika có thể cần được hỗ trợ nhiều hơn khi bắt đầu đi học, ngay cả khi chúng không được chẩn đoán mắc các dị tật bẩm sinh liên quan đến virus này và hội chứng Zika bẩm sinh (CZS).
Những phát hiện này đã được công bố vào ngày 29 tháng 11 trên tạp chí Nghiên cứu Nhi khoa. Theo đó, trẻ em vẫn có thể có sự khác biệt trong quá trình phát triển não bộ, bao gồm cả những khác biệt về kỹ năng tư duy, tâm trạng và khả năng vận động dù các nhà nghiên cứu cho biết một số điểm được xác định trong nghiên cứu có thể là thước đo sự lo lắng của cha mẹ hơn là sự khác biệt thực sự.
Tiến sĩ Sarah Mulkey, nhà thần kinh học tiền sản - sơ sinh tại Bệnh viện Nhi đồng Quốc gia ở Washington, D.C., cho biết: “Vẫn còn nhiều câu hỏi chưa được trả lời về tác động lâu dài của Zika đối với trẻ em bị phơi nhiễm trong tử cung. Những phát hiện này là một phần khác của nghiên cứu nhằm cung cấp cái nhìn sâu sắc về sự phát triển thần kinh lâu dài của nhóm trẻ em này".
Bà cho biết giới nghiên cứu cần đánh giá thêm tình hình khi những đứa trẻ này lớn lên. Thực tế, những trẻ phơi nhiễm trước khi sinh với virus Zika trong đợt dịch 2015-2017 nay đã đến tuổi đi học.
Nhóm của tiến sĩ Mulkey đã nghiên cứu sự phát triển não bộ của 55 trẻ ở Sabanalarga, Colombia, hiện từ 3 đến 5 tuổi. Các em từng tiếp xúc với Zika trong bụng mẹ. Nhóm nghiên cứu tiến hành so sánh những trẻ này với 70 trẻ khác trong độ tuổi 4-5, không bị phơi nhiễm với Zika trước khi chào đời.
Những đứa trẻ được kiểm tra về sự khéo léo trong thủ công (chẳng hạn cho đồng xu qua khe), nhắm mục tiêu và bắt, giữ thăng bằng cùng nhận thức về màu sắc, chữ cái, con số, hình dạng.
Cha mẹ của họ tự hoàn thành việc cung cấp thông tin về chức năng tâm thần của trẻ, bao gồm trí nhớ, khả năng kiểm soát cảm xúc; điều kiện hành vi, thể chất, chẳng hạn trách nhiệm và độ linh động; cảm xúc của chính trẻ về cách nuôi dạy của bố mẹ, bao gồm cả việc trẻ có cảm thấy đau khổ hay không.
Các nhà nghiên cứu nhận thấy mặc dù cha mẹ của những đứa trẻ bị phơi nhiễm Zika cho biết mức độ linh động và trách nhiệm của con cái họ thấp hơn đáng kể so với nhóm đối chứng, sự khác biệt về điểm kiểm tra nhận thức không đáng kể.
Cha mẹ của 6 đứa trẻ bị phơi nhiễm Zika, tương đương 11%, cho biết con của họ có vấn đề về tâm trạng so với 1% trẻ đối chứng. Cha mẹ của những đứa trẻ bị nhiễm Zika cũng báo cáo tình trạng đau khổ cao hơn. Thử nghiệm của các chuyên gia cho thấy không có sự khác biệt đáng kể nào về sự khéo léo của đôi tay ở trẻ em tiếp xúc với Zika. Cả hai nhóm đều có điểm thấp về mức độ sẵn sàng đi học.
Các nhà nghiên cứu cho biết phản ứng của cha mẹ bị ảnh hưởng bởi sự lo lắng của họ về sự phát triển của con mình do phơi nhiễm Zika. Họ nói thêm rằng một số khác biệt có thể do tuổi của trẻ.